Có những
khi mải miết rong chơi
Chưa thấy
đâu bờ bến trong đời
Chưa thấy
tình em bồng bềnh lau trắng
Cũng chẳng
trăng cong, ngõ nhỏ đơn côi
Đành cứ
rong chơi trong những chơi vơi
Chứng kiến
buồn vui trong những kiếp người
Thấy những
tình nhân nồng nàn hạnh phúc
Rồi lại tan
hoang ly biệt người
ơi
Lòng chơi
vơi đời cứ rong chơi
Những mong
sao suốt nẻo con người
Có một lần
thuyền xuôi dòng nước
Về bến bình
yên neo suốt một đời.
Là một lần
cánh én nghiêng vui
Bay về
trong xuân mới gọi mời
Hãy quên thôi
rong chơi một kiếp
Bởi tình em
mái ấm tuyệt vời
Đông Y Hồng
Đức

No comments :
Post a Comment