Hoàng hôn tím rực chiều biển vắng
Những ngày xưa chợt nhớ bâng khuâng
Sóng dập dìu đưa về kỷ niệm
Phút giây nào đôi lứa rất gần
Em thấp thoáng trong miền ký ức
Chiều nắng nghiêng tà áo chơi vơi
Lá bay bay, phượng hồng rực đỏ
Tím góc trời vương vấn xa xôi
Xưa tháng năm đi giờ tháng năm rồi
Lại về đây em ơi hạ nhớ
Ngày ta đi chuyện lứa đôi bỏ lỡ
Cánh thơ tình bay đến bây giờ
Tháng năm về anh bất chợt gặp thơ
Trong bâng khuâng hè xưa chợt nhớ
Em vẽ trong tim một trời rực lửa
Những phút giây nào đầy ắp đam mê
Kỷ niệm từ đâu bỗng chốc bay về
Dâng lên trong tim xốn xang cảm xúc
Ôi yêu thương xưa nào ngờ cháy bỏng
Ngỡ như một lần trọn vẹn đam mê.
(Đông Y Hồng Đức)
Em ơi hạ nhớ bây giờ ngày xưa..
ReplyDeleteQuay về kỷ niệm học trò mộng mơ..
Trang thơ đọc mãi bất ngờ..
Cô đơn trăn trở lời thơ u hoài!
Lòng đầy cảm xúc bỗng nghe say..
Tình yêu ánh mắt chợt lưu đày
Bàn tay nắm níu bóng ngày
Mặt Trời chói lọi để hoài nhớ nhau
Hạ đi Hạ nhớ Hạ xa nhau
Hạ về cũng Hạ lạ kỳ sao!
Phượng Vỹ đỏ rực màu máu
Vô tình một trận mưa hoa héo lòng!
Lạc bước trong vườn mơ xứ mộng.
Chạy đuổi theo bóng thổn thức lòng..
Nào biết mưa chiều bão giông
Sương mờ phủ kín ngày đông mắt sầu!
Tình yêu nào để cho nhau?
Tình yêu nào mất làm đau nát hồn!?
Tình thơ tràn ngập bóng mông lung..
Người đi say mộng bước phiêu bồng..
Để rồi mùa hạ nhớ nhung
Yêu người cái bóng Phượng Hồng đỏ tươi
Tâm hồn nghệ sĩ than ôi!
Trái tim tan nát rã rời vì đâu?
Yêu thơ bay bổng lời trao
Cảm xúc chân thật nghẹn ngào đau thương
Để rồi cuối cùng là buồn!
Buồn thầm tự trách yêu đương chi nhiều!!!