Hoàng hôn tím rực chiều biển vắng
Những ngày xưa chợt nhớ bâng khuâng
Sóng dập dìu đưa về kỷ niệm
Phút giây nào đôi lứa rất gần
Em thấp thoáng trong miền ký ức
Chiều nắng nghiêng tà áo chơi vơi
Lá bay bay, phượng hồng rực đỏ
Tím góc trời vương vấn xa xôi
Xưa tháng năm đi giờ tháng năm rồi
Lại về đây em ơi hạ nhớ
Ngày ta đi chuyện lứa đôi bỏ lỡ
Cánh thơ tình bay đến bây giờ
Tháng năm về anh bất chợt gặp thơ
Trong bâng khuâng hè xưa chợt nhớ
Em vẽ trong tim một trời rực lửa
Những phút giây nào đầy ắp đam mê
Kỷ niệm từ đâu bỗng chốc bay về
Dâng lên trong tim xốn xang cảm xúc
Ôi yêu thương xưa nào ngờ cháy bỏng
Ngỡ như một lần trọn vẹn đam mê.
(Đông Y Hồng Đức)
Hai ba mùa nắng đẹp
hai ba mùa mưa bay
Nàng giờ là chim trắng
đậu trước biển thơ ngây
Ôi mái tóc mây bay
xoã ngang bờ vai ấy
Bảng lảng chiều hôm nay
biển đẹp màu mây bay
Hoàng hôn
trên trời nước này
Sóng hiền ngà ngọc
em lồng cung mây
Mắt huyền đắm đuối
em nhìn nơi đây
Dáng mềm tựa gió
thoả lòng anh say
Tình em giăng
một miền trời nước
Cánh chim trời
bỗng bỏ đường bay
Được thấy mình
trên miền nước ấy
Chợt thấy lòng
cảm xúc dâng đầy
Em đã cho anh
một trời hạnh phúc
Nhẹ nhàng giản dị
như thế em ơi
Em đã cho anh
một trời mộng đẹp
Dịu dàng hư ảo
như thế mà thôi!
(Đông Y Hồng Đức)
Có em yêu đời thêm biết mấy
Nhìn đất trời xa mấy cũng gần
Thuyền một bóng trùng khơi còn hẹp
Nước lênh đênh ghềnh thác hát ca
Sông, biển rộng em là trăng nhé
Cho điệp trùng ánh bạc lòng ta
Em như dáng mai gầy hé nụ
Anh lạc vào xuân thắm yêu thương
Nhành hoa quí ẩn hiện trong sương
Làn hương nhớ để anh tìm thấy
Có em yêu đời thêm biết mấy
Hé mắt nhìn rực rỡ bình minh
Trùng khơi màu ngọc biếc lung
linh
Trong khoé mắt em cười mỗi sớm
Có em đời anh vui bận rộn
Nhớ ghi nhiều dấu mốc thời gian
Lần đầu gặp em cảm xúc dâng tràn
Lần đầu hôn em lắng sâu thổn thức
Biết bao lần đầu thành hiện thực
Để lần nào cũng mới mẻ yêu thương
(Đông Y Hồng Đức)
Những dấu chân hằn trên cát
Biến đi sau cơn sóng trào
Từng đàn chim vút qua trời thẳm
Bỏ lại trời cao mây trắng
Mặc nắng xôn xao áng mây đào
Những dấu yêu hằn trong tim
Con sóng thời gian liệu xoá
Một miền hư vô ký ức
Còn không em đã đi qua
Chẳng phải dấu yêu là dấu chân
Con sóng thời gian nào xoá
Một miền hư vô ký ức
Vẫn còn đây em xa rồi
Dấu yêu em ơi phần đời
Long lanh sáng tươi hạnh phúc
Thiên nhiên cũng có đôi ta
Biết yêu nên cũng con người
(Đông Y Hồng Đức)
Gửi em vầng trăng mùa thu
Rắc trên sương mờ mặt hồ
Một miền kỳ ảo không gian
Trời đêm giăng mắc tơ vàng
Một tiếng chim rừng thảng thốt
Ngỡ đâu tơ trời tiếng đàn
Từng đôi mắt thú mơ màng
Ngước ngước nhìn vầng trăng sáng
Long lanh sắc màu ánh mắt
Đất trời một cõi sao rơi
Gửi em cả một mùa thu
Gom những lá vàng đã úa
Nhuộm lại một màu xanh thắm
Thổi vào tình yêu nhựa sống
Gửi đi khắp nẻo xuân sang
Gửi em có một tình yêu
Những mong tím chiều hò hẹn
Con đường vòng quanh quanh núi
Xa nhìn thoáng một dòng mơ
(Đông Y Hồng Đức)
Đông Y Hồng Đức