Một ngày hạ trắng mưa buồn nhung nhớ
ai
Mưa mãi giăng giăng đâu tóc em dài
Tí tách gọi em tiếng lòng vang mãi
Nhớ nắng hong vàng trắng áo trang đài
Một ngày mưa tới cho lòng se gió heo
may
Bập bùng con nước cho buồm nhớ áng
mây bay
Dáng em thấp thoáng trong miền ký ức
Hạ trắng chiều nay nhớ nhung cảm xúc dâng
đầy
Một ngày hạ trắng năm nào em đến đây
Ta bỗng gần hơn ngắm mưa thổn thức bay
bay
Trong quán vắng tiếng lòng tí tách
Giăng những đường tơ rút ra từ trái tim
này
Hạ trắng mưa buồn nhung nhớ ai đây
Cảm xúc chợt dâng như mưa hạ đến hôm nay
Em có biết trong từng nỗi nhớ
Khi gió mưa về bỗng đâu lại thấy dâng
đầy
(Đông Y Hồng Đức)